Thế này thì khó chịu thật.Không có gì so sánh với nó được.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Bạn lại đã hăng hái khen bản đó với một cô - bạn biết tôi nói ai rồi chứ? Và bạn còn có thể tuyên bố rằng bản đó của Beethoven và "mùi rất mực" nữa.Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Bảo rằng trí óc bạn không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ.Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy.Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó).
