Ta chỉ có thể ca những vui, buồn của ta thôi.Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee.Giai đoạn thứ nhất: Tôi can đảm phân tích tình thế một cách ngay thẳng và tự hỏi nếu thất bại thì kết quả tai hại nhất sẽ ra sao?Ông kể: "Nhưng cũng may, tôi còn một đứa con trai bốn tuổi.Chẳng hạn một ông bạn tôi trong thời kinh tế khủng hoảng bị phá sản; bị hãng hơi, định cắt hơi dùng trong nhà và bị ngân hàng dọa bán căn nhà mà ông đã cầm.Học cách tổ chức, ủy quyền cho người khác để có thì giờ chỉ huy và kiểm soát.Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng.Vả lại, cũng như các chủ trại khác, có tính rất ghét sự mua chịu, ông ngầm bảo Dan Eversole đừng bán chịu cho bà nữa.Nếu tôi đã không suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định thì có lẽ tôi đã cuồng loạn vì lo sợ cả buổi chiều chúa nhật, mất ngủ đêm đó, và sáng thứ hai, xuống hãng, mặt mũi bơ phờ, hoảng sợ.Có đêm tôi đi đi lại lại trong phòng hằng giờ và muốn nhảy qua cửa sổ cho rồi đời".