Mạnh Tử nói: "Trong con người không gì bằng con ngươi, không thích giấu điều ác với con người.Nó không phải là bậc bác học, quan trọng là nó dám nói.Trong cuộc sống hiện thực, khi hai bên phát sinh xung đột kịch liệt, đối phương quá kích động có thể làm điều ngu xuẩn.trường hợp này vừa thích hợp, vừa điển hình, có tác dụng biểu hiện ý nghĩa nhiều hơn ngôn ngữ.Gia Cát Lượng đến Giang Đông là sứ giả nước yếu mà lại đơn thương độc mã tựa hồ thân cô thế cô.Bộ mặt sa sầm khiến cho người ta nghi hoặc, sợ hãi hay có ác cảm.Người ta bèn lôi cậu bé xuống chặt hai tay.Biên tập viên bèn nói: “thư cụ nghe nói cụ có một tác phẩm dịch ra tiếng Anh xuất bản ở Mỹ phải không?" Nhà văn bảo: “Đúng thế Biên tập viên nói tiếp: "Bút pháp của cụ độc đáo, không biết liệu bản dịch tiếng Anh có lột tả được không?” Nhà văn đáp: “tôi cũng e rằng như thế” và thao thao bất tuyệt giảng giải một cách hào hứng, cuối cùng đồng ý viết cho một bản thảo.Ông chủ hiệu này đã nhằm vào tâm lý sợ đồ giả mà đưa cho bà cụ một viên "định tâm đan”, dưới dạng hứa bồi hoàn.Nói chung, ứng biến giải nguy phản ảnh rõ mưu trí và khả năng ứng biến của một con người