5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cáCâu chuyện có vẻ như vầy.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.What I fell what I know never shine through what Ive knownTiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi.Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ.
