Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Bạn sẽ thấy kết quả.Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.- Sao? Ông bảo tôi luyện trí óc ngoài đường đông nghẹt người ta ư?Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn.Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).
