Mối quan hệ không dẫn đến kết quả hợp tác mĩ mãn nhưng đã đánh dấu cột mốc quan trọng trong lịch sử máy vi tính.Biên niên sử của IBM, với tóm tắt 100 năm (1900-1999) với tựa đề A Centery of Innovation, cũng không ghi trường hợp này.Phải chăng Watson đã sai lầm? Ông đã ứng xử như thế nào sau đó?Những bộ đồ đẹp của nhân viên IBM do Watson mong muốn không chỉ góp phần tạo ra khái niệm đồng phục doanh nghiệp cho các nhà marketing ngày nay mà còn đề cao vai trò của người bán hàng là ngang bằng với khách hàng của mình.Một học trò quá giỏi và là người con thấu hiểu cha mình.Cơ hội đang ở trước mắt ông.Khi ấy, cái tên Lou Gerstner chưa hề xuất hiện trong câu chuyện nhưng nhóm của Collins cho rằng, ai điều hành cũng được và làm như thế nào thì chưa biết nhưng chắc chắn IBM sẽ trở lại nhờ vào tinh thần xuyên suốt của nó.Ở tuổi 82, Watson có thể thấy mình trong gương với những nếp nhăn và các thớ thịt trễ xuống.Thực tế là, thế giới đã diễn ra như gã gàn đã nói, không chỉ với ngành xử lý dữ liệu mà đỉnh cao là máy tính ngày nay.000 nhân viên đã tham gia học; 52 lớp; học 24 môn khác nhau.