Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy.Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ.Họ chỉ khác nhau về phạm vi: xã hội của bà chủ tiệm tạp hóa là một khu phố, còn xã hội của Sam mang tầm cỡ thế giới.Gerstner khi nhận chức Chủ tịch kiêm CEO tại IBM, vào năm này, đã gặp Tom Watson.Đó là hội nghị và là dịp lễ lạt lớn nhất trong năm của IBM.Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ.Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại.Maney, người tiếp cận nhiều tư liệu nhất về Watson cũng không biết cuộc họp đã nói những gì nhưng khi ra ngoài, trước đám đông nhà báo Watson nói: sẽ không có chiến tranh.1937 tốt nghiệp đại học và gia nhập IBM với tư cách nhân viên bán hàng ở thành phố Manhat- tan.Tìm các kỹ sư trong chiến tranh là điều khó khăn.
