Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian.Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn.Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%.Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì.Ê này tôi, cười ít thôi chứ.Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy.Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi.
