tiếp: - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng.Tất cả chúng ta đều muốn diễn thuyết khi có người chăm chú nghe ta.Còn có cách gì chê bai một người có giọng mềm mỏng như vậy nữa?Tôi không chỉ trích ai, chê ai hết, tôi khuyến khích và khen ngợi.Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: "Nghĩ kỹ, tôi cũng không đồng ý với tôi về bài đó.Người ấy hỏi tôi bằng một giọng xẵng: - Tại sao để chó chạy như vậy, không có xích, cũng không có đai mõm gì hết? Không biết rằng điều đó cấm sao? Tôi ngọt ngào đáp lại: - Có, tôi biết, nhưng ở chỗ vắng người này tôi tưởng vô hại.nhưng các bà về phương diện đó thì khác hẳn và các đức lang quân, xin nhớ kỹ điều đó cho.Tôi kính phục những em nhỏ đó.ở trường, không có cuộc tranh biện nào mà tôi không có mặt.Mỗi khi Ngài đi dạo gần tới nhà riêng của chúng tôi, dù chúng tôi có đứng khuất thì cũng kêu chúng tôi và chào lớn tiếng".
