và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.Có lẽ hôm nay tôi không thích những bài tôi đã viết hôm qua nữa.Chúng ta sẽ bàn thêm.Thành thử nhiều quá, làm không xuể và xe của ông phải đợi, hàng của ông phải gởi trễ.Đàn bà luôn luôn tự hỏi tại sao chồng họ không chịu gắng sức làm cho gia đình được sung sướng hơn là gắng sức thành công trong nghề nghiệp hoặc thương mãi.Điều đó quan trọng lắm.Có khi, buổi tối, bà già cô đơn đó thèm khát tình thương, lại quỳ bên ông và xin ông đọc cho nghe những đoạn dịu dàng cảm động, mà ông viết vô nhật ký để tặng bà, 50 năm trước.Cha đã đòi hỏi con nhiều quá.Tới mỗi tỉnh, ông đãi các cử tri một bữa cơm trưa hay cơm tối, đem hết tâm can mà bày tỏ thiệt hơn với họ, đoạn chạy biến qua tỉnh khác."Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!".
