Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Bạn dậy trước chuông báo thức 6 giờ một chút.Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng.Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.Họ nào có tội tình gì.Viết những điều này ra còn nghĩa lí gì khi không thay đổi được cục diện? Vấn đề là cục diện còn có thể thay đổi được.Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng.- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ.Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác.Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.