Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.Rồi tôi sẽ xin giảng tại sao.Tôi la lớn lên như vậy.Tiền thuê nhà lại tăng nữa.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Nếu bạn đã đọc cuốn "Nghe nhạc cách nào?" của Krehbiel thì lần sau khi nghe nhạc bạn thấy hứng thú tăng lên lạ lùng.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.
