Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi.Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống.Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận.Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình.Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá.Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.
