Rose tự hỏi: "Tại sao những người gần gũi với mình lại dường như quá xa cách và khác biệt với mình?" Những suy nghĩ này ngày càng lớn dần trong tâm trí Rose khiến cô cảm thấy ít thoải mái hơn bên gia đình.Vâng! Tất cả đều có thể đúng - tuỳ vào cảm nhận mỗi người trong từng thời điểm.Như một người khiếm thị luôn mơ đến một ngày nhìn thấy vẻ đẹp của ánh bình minh hay một em bé bại liệt không rời chiếc xe lăn ước một ngày nào đó, không những cậu bé có thể đi được mà còn có thể bay cao như chú chim bé nhỏ cậu vẫn thường thấy qua khung cửa sổ.Trong một nghiên cứu khoa học ở hàng ngàn người, người ta nhận thấy rằng hậu quả, tác động và nhìn nhận của mọi người xung quanh và bản thân họ về những biến cố "tốt" hay "xấu", "thành công" hay "sai lầm" mà họ gặp phải sẽ nhanh chóng nhạt phai.Gary trả lời: "Tôi chưa bao giờ mơ ước đạt những vị trí cao trong quân đội.000 km thôi, rằng chiếc xe hơi này là do một phụ nữ lớn tuổi sở hữu và bà ta ít khi dùng đến nó.Chỉ có chúng ta là thay đổi.Anh có bị chấn thương không? Hoàn toàn không.Chẳng hạn một người sau một biến cố đau buồn về tình cảm, đã trải qua nhiều năm đau khổ khôn nguôi chợt thanh thản yêu đời chỉ sau một giấc mơ được nói chuyện với người mình yêu thương nhất, hay khi thắp nhang nguyện cầu, bày tỏ lòng thành trước di ảnh người thân.Theo giáo sư John Hamler: ”Điều khác biệt lớn nhất trong cuộc sống tinh thần của hầu hết những người bình thường và các "nhà khoa học" là người bình thường luôn để cho các sự kiện diễn biến một cách ngẫu nhiên và cảm nhận như bản chất nó vốn có.