Cánh rừng bị màn đ êm bao phủ đã huyền bí lại bí hiểm hơn.Lúc diễn tả họ sợ sai lầm, sái chỗ, sái mùa rồi bị khinh.Họ chưa thấy được thế nào là họ thành nhân nhưng họ bắt đầu ý thức nhân cách của mình.Rồi khi quên, họ trở lại sống con người nguyên thủy của mình.Lúc khác họ cho vải áo phức tạp hơn, có bông hoa, rồng rắn, bản đồ, địa bàn, đ èn lồng, tam giác v.Tôi thấy có nhiều cha mẹ thấy con trai làm lỗi chưởi ong óng khi có kẻ lạ trước mặt họ.Thầy giáo còn xa lạ với tâm hồn tuổi xuân bất mãn họ, mỉa mai về tương lai họ.Vì chưa già giặn, họ không thấy được trong cái nhịn có cao cả, lễ phép.Biểu lộ con người của mình để bạn gái quý phục ư.Dĩ nhiên nếu không sửa các tật ấy về sau trên đường họ còn gặt những ác quả thảm khốc nữa, nó có thể làm đời họ tiêu tàn.
