Khi ông về nhà, sau cả một buổi chiều mệt mỏi vì ứng đối xã giao với các công tước phu nhân linh mẫn, ông nghe bà chuyện trò ngây thơ mà óc được nghỉ ngơi.Người da đen làm bồi phòng cho ông, viết một cuốn sách nói về đời tư ông, trong đó có câu chuyện lý thú này: "Một hôm, nhà tôi hỏi Tổng thống về loài chim đa đa mà nó chưa từng thấy bao giờ.Một lần, tôi diễn thuyết trước máy truyền thanh về cô Louisa May Alcott, tác giả cuốn "Các tiểu thư".Ngày xưa, các nhà quý phái ở Moscou và Saint Pétersbourg lịch thiệp hơn.Ông chạy ngay lại khách sạn của Chaliapine và gặp mặt, ông than thở, giọng thành thật, não nùng: "Đáng tiếc cho em quá! Thiệt đáng tiếc! Tất nhiên là em ca không được rồi.Làm việc trong một phòng như phòng này thực là một cái thú.Chông tôi đã bị người ta phản.(Những hàng chữ trong dấu ngoặc đơn là cảm tưởng của tôi trong khi đọc).Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn.Khi nghe ông nói cô May Alcott sanh trưởng ở miền New Hampshire, tôi buồn lắm.
