Nhưng tôi chưa bao giờ thấy một bài tuỳ bút chỉ cách sống 24 giờ một ngày.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được.Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Ý muốn đó có nhiều tên.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Thật ra, khó tưởng tượng được trạng thái tinh thần của một người đọc xong tập tạp bút của Hazlitt mà không muốn đọc ngay một vài bài thơ nào rồi mới ăn cơm.
