Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Chính vì muốn thực hành chân lý sâu xa thường bị bỏ quên đó (chân lý ấy không phải tôi tự tìm ra đâu) mà tôi đã xem xét một cách thực tế và tỉ mỉ sự tiêu phí thời gian mỗi ngày.Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2.Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Vật gì cũng xét với tinh thần đó thì đâu đâu ta cũng thấy cái đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi.