Bạn chính là khả năng nhận biết đó được che giấu dưới hình dáng của một con người.Nhưng bạn hãy thực tập chấp nhận những gì bạn đang cảm thấy ở trong lòng.Sự nhàm chán chỉ là một sự chuyển động của dòng năng lượng đã bị điều kiện hoá ở trong bạn.Do đó, khi hình hài này đến thơi kỳ chấm dứt, đó là một sự giải thoát.Đang thở ra thì bạn biết là mình đang thở ra.Khi bạn niềm nở với những gì đang hiện diện (36), bạn sẽ hoà hợp với năng lực và sự thông thái của chính đời sống.Cho nên bạn mới nói “Nhìn kìa, Tôi đó” (41).Hãy cảm nhận rằng bạn chính là sự sống, sức sống đang làm chuyển động hình hài này.Nếu quả thực bạn phải nhớ để mà thở thì bạn sẽ chết rất nhanh chóng (vì bạn thường xuyên quên mất hơi thở của mình), và nếu bạn cố ngừng hơi thở lại thì thiên nhiên sẽ luôn luôn thắng bạn.Điều tuyệt vời nhất là khi bạn không còn áp đặt một yêu cầu khó thể thoả mãn nữa thì mỗi hoàn cảnh, mỗi con người, mỗi nơi chống hay biến cố đề trở thành một cái gì không những rất thích thú mà còn rất hài hoà và yên lắng.