Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học.Mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.Cười vui cho dễ sống.Mà là thứ quan hệ cộng sinh theo kiểu lợi dụng nhau.Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.Phải vùng ra khỏi tình trạng này.
