Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt.Bác ta không tin đâu.Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao.Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn.Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu.Bác không biết cái sân bóng bạn đến nó dễ chịu đâu.Miệng họ mặc kín mít áo quần.Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu.