Lần này tôi tự nhủ: "Mày phải là thằng cha Dale Carnegie với tất cả những lỗi lầm và kém cỏi của nó.Ông được biết hoan lạc chính bởi ông phụng sự một lý tưởng cao cả và ý nghĩa hơn cái đời sống đáng lẽ rất tầm thường của ông.Tôi tin có thể học ông ta được nhiều điều hay vì ông ta nổi danh là thành công năm này qua năm khác.Rồi tôi ngội dậy lúc nào không hay.Kế đó, từ từ duỗi thẳng những ngón chân, rồi để cho chúng dãn gân ra.Nuôi ba năm, mướn người chăn day, rồi chở tới Memphis ở Tenessy, chịu bán với giá thấp hơn giá mua ba năm trước nữa.Tôi nhận thấy rằng nếu dùng hết thời gian vào việc tìm tòi những sự kiện một cách vô tư khách quan, thì khi nhận thức những sự kiện ấy, ưu tư sẽ tan dần đi".Ông nói rằng thành công đó do sự tập luyện hai năng lực mà H.Chúng tôi bàn về cách đắc nhân tâm.Tôi đã thí nghiệm phương pháp ấy, thiệt hiệu nghiệm.
