Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó.Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước.Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược.Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế.Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê.Vậy thì nó là một giấc mơ.Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày.
