Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.Âm thanh lắng hẳn đi.Đến lượt máy treo ngược người.Người bảo đời là bể khổ.Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).Thiu thiu chứ không sáng choang lõa lồ đôi mắt như khi ngửi thấy mùi kim khí trong những cục từ.Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế.