- Có nhiều người vay tiền làm được như thế không, anh Mathon? – Rodan hỏi lại.Nhưng nếu tôi là một người đàn ông, tôi thà chết còn hơn trở thành một kẻ nô lệ.Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này.Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”.- Không bao giờ! Nhưng tôi lấy làm ngạc nhiên là với tình bằng hữu gắn bó bao năm nay, có bao giờ anh nói với tôi về những điều này đâu, Bansir? – Kobbi kinh ngạc hỏi lại.Câu nói của chàng trai trẻ càng khiến ông Sharru thấy rõ những lo lắng của mình là có cơ sở.Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon.- Tôi sẽ kể! - Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại.Mọi người có thấy như thế không?Chắc hẳn ở đây có rất nhiều người đã gặp trường hợp bị vuột khỏi tầm tay những cơ hội thành công.