Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.Bạn bảo: "Được, cứ cho rằng tôi chịu gắng sức để chiến đấu, rằng tôi đã suy nghĩ kỹ và hiểu kỹ những lời nhận xét có giá trị của ông, thì tôi phải bắt đầu bằng cách nào đây?".Tôi biết rõ sự khó khăn, tôi biết rằng nếu thất bại trong công việc đó thì kết quả có thể tai hại, nên tôi khẩn khoản khuyên bạn mới đầu nên làm ít thôi.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Ta coi hát, đương tươi cười thì giữa hai màn, bóng ma đó đưa ngón tay trỏ chỉ còn xương với da, ra hiệu cho ta và ta mất vui ngay.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.
