Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa?Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Y đi, hoặc nhờ một công ty du lịch chỉ dẫn, hoặc tự kiếm đường lấy.Bạn nào ghét nghệ thuật và văn chương đấy? Tôi đã hứa với bạn xét riêng trường hợp của bạn thì tôi đã xét rồi đấy nhé! Bây giờ đến trường hợp - cũng may là rất thông thường - của những người thực sự "thích đọc sách".Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương.Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được.