– Đoạn, ông mở phong thư ra .“Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ.Chợt phía sau có một bóng người bước đến.Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng.Hôm nay kiểm tra toán một tiết, khi kiểm tra xong, lúc dò lại bài Chíp bị sai một câu.Dù rất sợ hãi nhưng Ghét quyết không bỏ cuộc, cậu nằm gần đó tiếp tục theo dõi.Bạn nghĩ: "Thế ném đi đâu là tốt nhất?".Nói đoạn ông Gió lướt đi nhẹ nhàng.Họ chỉ ngồi đó, nhìn nhau, nhưng có lẽ chỉ như thế thôi là đủ, vì họ đã quá hiểu nhau.Trong một cộng đồng, ngoài những con người khẻo mạnh thì cũng có những người kém may mắn hơn, họ có thể bị khuyết tật từ nhỏ thiếu một bộ phần nào đó hoặc vì rủi ro nào đó mà mất một cánh tay, một cái chân, nhưng không ai là không có ghét.
