Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi.Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ.Bác ta cũng sẽ trắng bệch, hoảng loạn theo.Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Nó cũng như tình yêu thương.Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên.- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời.Cả hai đều không biết những sự ngắt cụt cảm hứng có thể dẫn đến lãnh cảm.
