Càng trông họ, tôi lại càng nhớ những năm sung sướng đã qua.Hoặc tôi hỏi người thợ hớt tóc đứng suốt ngày có thấy mệt không.Tôi đã nghe họ chỉ trích 19 năm rồi.Nếu bỏ phòng của tôi ở hội Thanh niên theo Thiên Chúa Giáo mà đi chắc bị bắt và bị đem bắn liền.Tôi muốn bạn giúp đỡ người theo cách ấy.Bạn đã biết rằng óc và gân cốt không nghỉ ngơi được khi bắp thịt ta căng thẳng.Cô nghĩ ra cách đua với cô mỗi ngày.Tri thức chị sẽ phát triển và chị sẽ trở nên thành thực sự với chị sau mười tháng đó hơn là sau hai mươi lăm năm chị đã sống".Duyên do? Là tại ông ưu phiền.Tôi bảo họ: "Bệnh ông có thể hết được nếu ông theo đúng phương sách trong hai tuần: ông ráng mỗi ngày nghĩ cách làm vui lòng một người khác".