Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Còn nhiều cuốn nổi danh hơn nữa.
