Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối.Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết.Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn.Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết.Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn.Rồi đau và chấp nhận đau.Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây?Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ).Chắc hôm nay có việc gì.
