Ông Sharru Nada đã khá cao tuổi, nhưng vẫn tỏ ra tinh nhạy và luôn vui vẻ, hòa nhã với mọi người.- Anh chẳng hay gì sao? Một nô lệ đã giết chết một người lính của nhà vua và bỏ trốn.Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành.Đó là năm quy luật của vàng cha đã hào phóng tặng cho con.Tại sao ông lại được gọi về Babylon? Phải chăng ông sắp đón nhận những trận cuồng phong mới của cuộc đời? Ông đã làm những gì để bị trừng phạt nhiều như thế? Ông còn gặp những bất hạnh nào nữa không?– Quan tể tướng trả lời – Nó không ở lâu trong những cái túi nhỏ bé của dân nghèo mà nhanh chóng chạy vào nằm yên trong hòm của những người giàu có.Trước đây, tôi cũng nghèo khó và đi làm thuê như các anh.Nếu dựa vào lời hứa đó thì quả thật là không an toàn cho số vốn đã bỏ ra.- Điều này bản thân con cũng rất mong muốn cha à! – Tôi đáp lại.Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ.
