Cách đây bốn mươi năm, Sharru Nada đã từng ganh tỵ với những con người này! Ông ước gì mình được thay thế chỗ của họ! Nhưng sau bốn mươi năm, địa vị của ông và họ thật khác hẳn.Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại.Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được.Con đi kiếm việc làm nhưng không ai chịu thuê con cả."Thà thừa một thận trọng nhỏ còn hơn phải gánh chịu một điều ân hận lớn về sau".– Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu.- Còn tôi giống như những kẻ ngu ngốc khác, ban đầu muốn giúp đỡ anh tránh làm công việc nặng nhọc, nhưng cuối cùng lại phải làm thay anh.Các bạn đều biết rằng khi chúng ta ném hột súc sắc xuống, nếu trúng thì chủ cái sẽ chung cho chúng ta gấp bốn lần số tiền ta đặt cược.- Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả.Chúng ta là những con người tự do mà ! – Kobbi hưởng ứng.