Hôm nay lại bị cấm túc thế này.Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận.Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Có tiếng chị út gọi í ới xuống ăn cơm.Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.Thấy máu cũng không dồn xuống đầu như mẹ bảo mấy.Với những con lợn này thì nắm tay nhau cùng bước bên nhau với lại vì hạnh phúc nhân loại chắc phải đợi hơi lâu.