Tôi đã cho ông ấy vay tiền để mua lương thực và hạt giống mới.Arkad nói đến đây, bỗng có một học viên mặc chiếc áo choàng màu đỏ khá đẹp đứng dậy và xin phép nói:Sau cuộc thương lượng ráo riết, người đàn ông đó đã bỏ ra một túi tiền nặng trịch để mua Megiddo.Cháu có hiểu được không Hadan Gula? Những lời nói như thế rất có ý nghĩa đối với một chàng trai nô lệ, sống đơn độc giữa một vương quốc xa lạ và rộng lớn lúc bấy giờ.Sự phát triển của cả thành phố rộng lớn này đều chỉ do bàn tay con người vun đắp.- Tào lao! – Kobbi cắt ngang.Aggar đành phải đi vay.Như tôi đã nói, đây chính là phương thức chữa trị đầu tiên mà tôi đã khám phá ra và áp dụng cho túi tiền xẹp lép của mình: “Bỏ vào trong túi mười đồng, và chỉ lấy ra chín đồng để chi tiêu”.Mọi việc tiến hành đúng như vậy.- Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng?