Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ.Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác.Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ.Tôi vẫn không nói lời nào…Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người.Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi.Và chấp nhận đời không phải trò chơi.Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào.
