Ngày nay ai còn chút lương tâm tế nhị tất nhận xã hội bị làn sóng duy vật vô thần và duy vật trụy lạc đã làm cho quá đồi bại.Họ bất kể chấm phết, dụng ngữ, mệnh đề.Biết, nhưng sự âu yếm nầy có bản chất xác thịt ẩn tàng bên trong.Mấy dòng nầy diễn tả đúng hình ảnh con người không lý tưởng, bị nghèo đi tận tâm hồn, có rất đông ở thời đại chúng ta.Cánh rừng bị màn đ êm bao phủ đã huyền bí lại bí hiểm hơn.Nhưng ai đâu buồn có lý do chớ họ sầu vô lý.Người ta thấy bạn trai ngoan ngoãn vâng vâng, dạ dạ tưởng đâu không có chuyện gì.Họ chỉ còn để ý đến cảnh sát vì các vị nầy có liên hệ đến hạnh kiểm của họ.Khuyết điểm của người dân, của hạ cấp ta có bổn phận êm dịu xây dựng chớ không có quyền bắt buộc trở thành người xấu như họ bằng lối hạ nhân cách mình xuống để ăn nói cộc cằn, thô bỉ, vô tình tố cáo mình và chánh phủ mình đại diện phục vụ là mù quán, phản dân.Người khác thấy đi lẹ tỏ ra tháo vát nên bước như ngựa phi.