Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi.Mọi người vẫn thấy bình thường.Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.Nhà văn ngồi lại một mình.Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây.Hoặc khi thất vọng về mình, chẳng còn tâm trí đâu nhớ ra nên mở tủ đọc lại.Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn.Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị.Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác.