Tôi giúp những người đàn bà goá đó trong hai năm.Chạy về miền quê được vài cây số, tôi bỏ đường cái, xuống xe ngồi khóc như con nít, trên mặt đất.Hai nẹ con tôi nằm cạnh bên nhau trên giường.Ông nghĩ tới những tư tưởng tích cực, can đảm và không chịu để thất bại đè bẹp ông.Lần này tôi phải bàn cãi khá lâu, nhưng không vì có khách mà hoãn quyết nghị".Và anh thi đua với một bạn thợ máy ngồi bên.Chúng ta sẽ gây ra những xung đột bất tận trong thâm tâm ta, chúng ta sẽ lo lắng, khổ sở, cáu kỉnh và bị bệnh thần kinh.Như đã nói, tôi sinh trưởng trong một trại ruộng ở Missouri.Luôn luôn má tôi bảo phải "ăn chắc mặc dầy".Sở dĩ tôi đã mạn phép gởi đơn vì tôi nghe có người mách rằng hãng ông lớn nhất trong phạm vi xuất cảng.