Lần đầu cảm thấy rõ rệt mình bất lực khi muốn giữ danh dự trong thế giới này khi lâu nay để nó cuốn đi.Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc.Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang.Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.Bạn không muốn cãi lại.Như kiểu nước đang chảy mà bịt miệng vòi vào.Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết.Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy.
