Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Quên mục đích đi, chỉ nghĩ tới miên chung quanh bạn thôi, và sau một thời gian, có lẽ vào lúc mà không ngờ tới nhất, bạn bỗng nhiên tự thấy mình ở một trong một châu thành xinh xắn trên đỉnh một ngọn đồi.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Nếu buổi sáng, bạn bước lên xe với cặp tạ để luyện bắp thịt hoặc trọn bộ Bách khoa mười cuốn để học thêm, thì người ta chú ý đến bạn ngay.Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải.Bạn sẽ thấy kết quả.Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.Không có gì giản tiện hơn.Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn).Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.