Ông nghe bọn tuỳ tùng phàn nàn về những chuyện lặt vặt hơn là về những việc lớn.Chúng ta không thể sống trong cả hai cái vô tận đó được, dù chỉ là trong một phần giây.Anh muốn bỏ, nhưng sợ khó kiếm được việc khác.Và sự ấy vô cùng quan trọng đối với tôi.Chính ông đã phải công nhận rằng chẳng làm nên công chuyện gì nếu đã không học mười sáu giờ một ngày để bù lấp sự thấp kém của mình.Nếu chiến tranh không kết liễu ngay lúc đó thì chắc là tôi nguy rồi.Những điều thu thập được trong sách và đời sống hàng ngày ấy, ông sắp đặt lại, chia làm 30 chương để chỉ cho ta biết:Nhưng ít khi hai người chịu nghe tôi.Chắc bạn nhớ rằng ở một chương trên tôi đã dẫn một câu danh ngôn của bác sĩ Alexis Carrel: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm".Đồng thời, hội Hồng thập tự kêu điện thoại hỏi từng nhà xem ai có phòng dư và thuận cho những người gia cư bị tàn phá đó tới ở đậu.
