Khi lớn lên trên bước đường đời, người nam tỏ ra dè dặt cẩn thận hơn người nữ.Nhưng người muốn bạn trai làm nguyên nhân phụ thuộc của người.Trong mười thanh niên có đến tám người không yêu vì người tình mình học giỏi, có đầu óc cao thượng, có những hành vi anh hùng mà yêu vì cái mà người ta gọi là nhan sắc.Lúc ấy người lớn nói điều gì nghịch lý, người ta thấy trên gương mặt họ không phải sự hờ hửng mà cặp mắt nghi ngờ và coi chừng họ chất vấn vì thắc mắc.Nó trở mình theo chiều gió ái ân mới đến phơi phới như cánh bướm non thôi.Chúng nhất định thế nào cũng kiếm cho được chỗ yên để ngủ.Bạn không bao giờ yêu ai mà không đã tận hiến.Về già thì lòng họ teo héo lại.Họ cũng không trách tại sao mình có cơ cấu sinh lý và tâm lý như vậy.Tình yêu siêu nhiên không có, tình yêu xác thịt bấp bênh: nội tâm khủng hoảng.