Thực tế, trong xã hội người đúng với thực chất đó thì họ thường nói không nhiều lắm.Người ta nói: "ái tình là một loại duyên phận”.Phàm lạc quan thì dù lâm vào vòng vây cũng vẫn thấy lóe ra tia hy vọng chứ không trời đất u ám, thê lương, ảm đạm, ủ rũ.Thực ra chị ấy cũng đã đủ khổ rồi, anh cả đi Làm xa, một mình chị ấy lo trong lo ngoài đủ mệt, mẹ bế cháu giúp chị ấy vậy.A Kiều hiếu kỳ đứng lại xem với nhiều người khác: ai cũng cho ông già là người ngu.Hai là để cho đối phương bất tri bất giác, toàn thân sướng hả hê, bởi vì Hòa Thân hành động không ồn ào, lộ hình tích.Như vậy khi anh trở lại phỏng vấn, nhất định sẽ được đối phương hoan nghênh.Cho nên khi anh gặp loại người này hay trong đồng sự của anh nam hay nữ có loại ngươi này thì anh có thể thấy họ có loại tâm lý đó.Bốn tháng trôi qua, chị vẫn không dao động.Ông vẫy tay gọi một thủy thủ đến hỏi rằng: "Anh có thấy cây cột cờ cao 100m kia không? Tôi muốn anh leo lên đến đinh cột cờ, giơ tay chào rồi nhảy xuống".
