Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc.Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi.Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề.Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Không có gì giản tiện hơn.Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.