Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần.Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học.Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa.Em vẫn biết là anh bất mãn.Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?.Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được.Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.