Ông Adamson nhiệt liệt khen ông đã biết dùng tiền.Tôi không móc trái cây vào lưỡi câu để nhử chúng, mà móc vào đó một con trùn hay một con cào cào, rồi đưa đi đưa lại trước miệng cá và hỏi nó: "Cá có thèm không?".Vô ích - những lý lẽ đó không đủ.Chúng tôi xin ông giúp chúng tôi để tránh những bất tiện đáng tiếc do tình thế đó mà ra.Ngài tả tỉ mỉ loài chim đó cho nó nghe.Người quân tử muốn tỏ đức với thiên hạ bao giờ cũng tự lùi lại sau.Hai sự đó không có chút liên lạc gì với nhau hết.Tôi tự nhủ: Bây giờ là lúc nên đem thi hành khoa học mà ta đương học đây.Những tai họa đó có thiệt hay tưởng tượng cũng vậy, loài người bao giờ cũng thích được người khác thương tới mình:Bạn hoài nghi ư? Càng tốt! Tôi yêu những người hoài nghi.
