Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn.Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).Lạ là con chó không sủa một tiếng nào.Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục.Dù chỉ là một nhân vật.Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì.Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì.Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng.