Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.Tôi đèo mẹ đi, cố tình lắc lư xe cho mẹ thấy là tôi bực bội.Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết.